Mặc dù rất không hài lòng về chuyện con gái mình lại có thể gọi người khác là cha mẹ, mà ngay cả cha mẹ ruột lại còn chẳng nhận ra, nhưng không hài lòng thì không hài lòng, cô ta cũng không thể không thừa nhận, con gái của cô ta thật sự được chăm sóc rất tốt.
Nhìn khuôn mặt tròn trịa của con gái, còn có quần áo, đồ chơi búp bê, những cuốn sách vẽ tranh cho em bé.
Bởi vì hai vợ chồng cô ta đã trở về đây, nên những thứ này của con gái cô ta cũng được đem về cùng, tuy rằng cô ta cũng cảm thấy có chút xấu hổ với Tô Đan Hồng, nhưng lại nhìn cái vườn trái cây đang ăn nên làm ra mấy năm nay của cô, cho nên mấy thứ này cũng chẳng đáng giá gì.
Tuy những thứ này cũng vô cùng tốt, chỉ có mấy bộ quần áo thôi tính ra cũng phải hai mươi đồng, quần áo toàn là đồ theo kiểu thịnh hành của năm nay, ở bên Giang thị bán khá nhiều. Còn có những món đồ chơi và những thức ăn tốt nữa.
Năm nay cô ta và Kiến Văn không gửi tiền về nhiều, cứ nghĩ đứa nhỏ ở nhà sẽ không được ăn ngon, sao có thể nghĩ đến con gái mình được nhà người ta nuôi tốt đến như vậy.
Hơn nữa, nếu không mang theo con gái, vợ chồng bọn họ lại có thể kiếm được nhiều tiền hơn...
Vân Lệ Lệ rối rắm nhíu mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play