"Tôi nói ông tại sao một chút cũng không tiến bộ, đều là người cùng tham gia quân ngũ rồi xuất ngũ, ông xem cậu ta, lúc này mới bao lâu mà đã tích cóp được tiền có thể tự mua xe rồi, không phải hai người có mối quan hệ rất tốt sao, ông cũng không biết nói nhờ cậu ta giúp đỡ ông một chút, cùng nhau là chiến hữu, nếu như không ăn được cùng một miếng thịt, nhưng ít ra cũng có thể uống chung bát canh chứ?" Bà Tần lôi kéo ông Tần bất mãn nói.
Ông Tần nhíu mày, nói: "Lúc Kiến Quân vừa ra, căn cơ còn chưa vững, cậu ấy đã đầu tư hết số tiền kiếm được vào việc mua xe, chờ sinh hoạt ổn thỏa, không cần tôi nói, cậu ấy cũng có thể chỉ đường cho người anh em là tôi đây."
Đều đi ra từ một doanh trại, lúc trước là giao tình sinh tử, cũng không vì mấy câu nói của vợ mà dao động, đó chính là lấy giao đâm anh em.
Hơn nữa Kiến Quân đối với ông ta cũng rất tốt, mỗi lần mời ông ta hỗ trợ, tuyệt đối sẽ giải thích với người trong nhà ông ta, xe cũng đổ đầy bình xăng giúp ông ta, không cần ông ta bỏ ra nửa xu, tiền công cũng không phải nói, người ta đưa cho ông ta một tháng rất nhiều lần, hơn nữa vợ của Kiến Quân lần trước còn rất ý tứ mang một cái chân lợn lớn đến, lúc còn cho tiền, còn có thịt hươu.
Ông ta lấy về nhà, đó cũng là có cái ăn nói, cũng có thể để đỡ thèm, bây giờ còn muốn nhờ đỡ cái gì thì thật sự rất quá đáng.
"Đây có là gì? Kỹ thuật quản lý vườn trái cây của họ là ông dẫn anh ta đi học, đỉnh núi bên nhà chúng ta cũng không kém hơn với nhà họ, bên kia nhà họ có thể trồng, bên này chúng ta không thể trồng sao?" Vợ ông Tần nói.
"Lời này không thể nói như vậy, loại Kiến Quân có thể trồng, không nhất định tôi cũng có trồng, còn phải xem may mắn." Ông Tần nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play