Nghe vậy, Lục Cảnh Chi khẽ cười, ánh mắt lóe lên một tia sắc bén. Lục Ngũ kính cẩn tiếp lời, giọng đầy cảm phục:
"Chủ tử, ngài liệu sự như thần. Chúng ta cứ ngỡ sẽ phải ăn gió nằm sương ngoài núi, không ngờ mọi chuyện sớm đã nằm trong an bài của ngài."
"Trong sào huyệt sơn phỉ, chỉ còn lại hai tên làm việc trong phòng bếp."
Lục Ngũ lạnh lùng lên tiếng, kể lại: "Ta đã xử lý bọn chúng rồi, xác vứt cả xuống sau núi. Hiện giờ nơi đó không còn bóng người."
Lục Cảnh Chi khẽ gật đầu, ra lệnh dứt khoát:
"Đi thôi, vào núi."
Mỏ bạc vẫn ở đó, không chạy đi đâu được. Bọn sơn phỉ vì truy tìm người đã dốc toàn lực, bỏ trống cả sào huyệt. Đây là cơ hội tốt, Lục Cảnh Chi chẳng ngại gì mà không chiếm lấy. Hắn thầm nghĩ, nếu cứ ẩn nấp mãi, để rồi ngay đến việc xoay người cũng khó khăn, đồ ăn cũng phải nấu tạm, thì chẳng thà chủ động tiến lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play