"Nhưng nương đã từng hát ru cho nhi tử nghe!"
Lục Tử Thiện không chịu thua. Cậu nhớ rất rõ, lần bị bệnh, ban đêm rét run không ngủ được, nương đã ôm cậu, nhẹ nhàng hát một khúc ru khiến cậu say giấc.
"Đó chỉ là hát ru mà thôi."
Tần Tình ngẫm nghĩ một lát, không nỡ từ chối yêu cầu của các con. Nàng cất giọng dịu dàng, hát một khúc ru mà trước đây từng dỗ dành mấy đứa nhỏ.
Tiếng hát nhẹ nhàng, mềm mại như gió thoảng. Mấy đứa nhỏ say sưa lắng nghe, vẻ mặt thoải mái hẳn ra. Ngay cả Lục Cảnh Chi cũng khẽ dừng tay, ánh mắt thoáng chút hoài niệm, môi khẽ nhếch lên nụ cười nhàn nhạt.
Nếu họ chỉ là một gia đình bình thường, sống an nhàn trong núi rừng, cuộc đời hẳn sẽ thật êm đềm, không còn tranh đoạt, không còn hiểm họa.
"Ngài Lục, không bằng múa kiếm trợ hứng, ta đã bêu xấu rồi, ngài cũng không thể tránh được đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT