“Hai người các ngươi không đi mau đi một chút, đừng cản đường người phía sau.” Người gác cổng có chút mất kiên nhẫn đẩy hai người ra, rồi tiếp tục đưa tay về phía sau. Đối phương lấy ra một nắm linh châu nửa trong suốt đưa qua, sau đó bước vào vòng trận đồ.
“Sư phụ…” Nghệ Thanh mặt đầy áy náy. Trận chiến với Nhuế Mi, giữ được mạng đã là kỳ tích rồi, hắn thực sự đã quên mất chuyện ném mất túi trữ vật. “Đều là lỗi của đệ tử, nếu không phải con sốt ruột mang Phệ Hồn Kỳ tới, cũng sẽ không hại sư phụ đến cả linh thạch cũng không mang theo.”
“À…” Không, ta thật sự không có tiền.
“Hay là sư phụ người cứ đi dạo trong thành trước, năm mươi linh châu không nhiều lắm. Con sẽ đi trong thành tìm việc làm thuê theo ngày, chắc là trước hừng đông, con có thể kiếm đủ phí truyền tống.” Hắn nghiêm trang đề nghị.
“Thôi, đi cùng nhau đi!” Thẩm Huỳnh gật đầu, “Hai người kiếm nhanh hơn một chút.” Nói rồi không đợi hắn suy nghĩ thêm, nàng trực tiếp kéo người rời khỏi quảng trường.
Nghệ Thanh dường như rất có kinh nghiệm với chuyện này. Hắn hỏi thăm một lúc trên phố, rồi dẫn nàng đi về phía tòa nhà cao nhất trong thành. Đến trước mặt chưởng sự, hắn ôm quyền nói: “Vị đạo hữu này, nghe nói nơi đây cần hộ vệ.”
Vị chưởng sự kia khá khách khí, đáp lễ lại, đánh giá hai người một lượt rồi mới nói: “Đích xác, giám bảo hội của Trân Bảo Các ta đang cần vài tên hộ vệ tu vi cao cường. Không biết đạo hữu là…?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT