Trình Chu tìm một nơi hẻo lánh, trở về hiện tại.

Từ số tiền 5000 đồng còn lại, Trình Chu bỏ ra 800 đồng mua một chiếc xe ba bánh cũ.

Sau khi mua xe, hắn lại mua mười cái thùng nhựa và 50 cái bánh dứa.

Trình Chu đạp xe ba bánh xuất hiện ở thôn Hắc Mạch.

Dân làng Hắc Mạch chưa từng thấy xe ba bánh, ai nấy đều kinh ngạc.

Trình Chu đã tới làng vài lần, lại còn mang bánh dứa cho bọn trẻ, nên đám trẻ con trong làng không sợ hắn, còn phấn khích chạy theo sau xe.

Đối mặt với ánh mắt ngỡ ngàng của dân làng, Trình Chu bỗng có ảo giác như mình đang lái Maserati chứ không phải xe ba bánh.

Trình Chu đạp xe ra biển. Những người dân làng giúp hắn bắt hải sản vẫn còn ở đó.

Hắn vừa đến đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người. Cả đám nhìn chằm chằm vào chiếc xe như nhìn thấy vật gì thần thánh.

Trình Chu xuống xe, oai phong nói: “Giờ thì chất hàng lên xe thôi.”

Đứng trước biển cả mênh mông, Trình Chu như thấy hình ảnh một ngôi sao mới của giới hải sản đang dần nổi lên.

Hắn chống nạnh, thấy mấy người dị giới nhìn mình ngơ ngác chẳng làm gì.

Trình Chu cau mày khi thấy họ đứng đực ra, chợt nhận ra họ không hiểu mình nói gì.

Trình Chu thở dài, thầm nghĩ: Con đường trở thành trùm hải sản thật lắm gian nan!

Hắn dùng tay ra hiệu. Dù bất đồng ngôn ngữ, nhưng dân làng dị giới nhanh chóng hiểu ý, chất hải sản vào thùng nhựa.

Mấy người tò mò về thùng nhựa, cầm lấy không muốn buông, tranh thủ lúc chất hải sản để sờ soạng.

Họ nhìn thùng nhựa như nhìn mỹ nữ tuyệt sắc, khiến Trình Chu nổi da gà.

Đồ đựng nước của dân làng chủ yếu là thùng gỗ, vừa cồng kềnh vừa dễ rò rỉ, không thể so với thùng nhựa.

Thực ra, họ còn tò mò về xe ba bánh hơn, nhưng vì là của Trình Chu nên không dám đụng vào. Mấy người bạo dạn hơn thì tranh thủ lúc lấy thùng nhựa để sờ mó vài cái, như thể sờ vào sẽ sờ được tiên khí.

Dân làng đổ hải sản từ thùng gỗ vào thùng nhựa. Mấy thùng chưa đầy, họ lại bắt thêm. Chẳng mấy chốc, mười thùng hải sản chất đầy xe, thùng chồng lên thùng vì không đủ chỗ.

Vì quá nặng, Trình Chu đạp không nổi.

Hắn tìm một người tên Hắc Thiết trong làng giúp đạp xe, lại nhờ thêm mấy người đẩy phía sau.

Được tiếp xúc với “Thần khí” xe ba bánh, những người được chọn đều vênh váo tự đắc.

Hắc Thiết được giao trọng trách đạp xe rất hăng hái, còn những người khác thì ghen tị ra mặt!

Mấy người đưa Trình Chu đến bìa rừng rồi rời đi theo hiệu lệnh của hắn.

Khi họ đã đi khỏi, Trình Chu ngồi trên xe, niệm thầm trở về phòng trọ và ngay lập tức xuất hiện ở đó.

Trình Chu vừa đi, dân làng lại xôn xao bàn tán về “chiếc xe ba bánh huyền thoại”.

Hắc Thiết trịnh trọng nói: “Là sắt, cả cái xe chắc chắn làm bằng sắt.”

Mọi người đều ồ lên kinh ngạc.

Sắt là thứ quý hiếm ở thôn Hắc Mạch. Nhà nào có cái xẻng thì đích thị là nhà giàu.

“Dùng sắt làm cả cái xe, thật lợi hại.”

“Hắc Thiết, ngươi lái cái xe đó cảm giác thế nào?”

Hắc Thiết ngẩng cao đầu, liếc nhìn mọi người, đắc ý nói: “Ta cảm giác như mình đang bay!”

Nếu Trình Chu nghe được câu này chắc chắn sẽ cạn lời, bởi vì xe chất quá nhiều hải sản, chạy chậm như sên, chẳng liên quan gì đến bay bổng cả.

……

Trở lại phòng trọ.

Trình Chu kiểm kê hải sản. Lần này hắn mang về cua, tôm tít, sò, ngao, trai…

Bên đó còn có một số loài hải sản kỳ lạ mà hắn chưa từng thấy nên không lấy.

Trình Chu nấu một nồi lẩu hải sản thập cẩm. Hương vị hải sản từ dị giới mang về cũng giống ở hiện tại. Sau khi ăn, hắn thấy mình không bị dị ứng nên cũng yên tâm phần nào.

Trình Chu đóng gói mấy thùng hải sản rồi đi bán.

Thành phố Q, nơi Trình Chu chuyển đến, là một thành phố ven biển. Có nhà đầu tư xây dựng một dự án du lịch lớn ở đây nên thường xuyên có rất nhiều khách du lịch.

Ở đây có khá nhiều nhà hàng hải sản. Ngư dân đánh bắt được hải sản thường đem ra chợ bán, hoặc bán trực tiếp cho các nhà hàng.

Trình Chu tìm một chợ hải sản để bán. Hải sản của hắn chất lượng tốt nên nhanh chóng được mua hết.

Hắn bán với giá 20 đồng một cân. Chạy đi chạy lại ba chuyến, bán được khoảng 500 cân, thu về gần một vạn đồng.

Đạp xe ba bánh cả ngày khiến Trình Chu mệt mỏi rã rời, nhưng khi nhìn thấy tiền, hắn lại cảm thấy tràn đầy năng lượng. Buổi tối, nằm trên giường đếm tiền, Trình Chu cảm thấy mình đã đặt bước chân vững chắc đầu tiên trên con đường trở thành trùm thủy sản.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play