Chu Thanh Dương dẫn Tô Lê đến trước phòng họp của Cục Công an huyện, nhìn cô nói: “Căng thẳng không?”
"Cháu nói không căng thẳng chú tin không?" Tô Lê liếc anh ấy một cái, Chu Thanh Dương mỉm cười: “Đương nhiên là... Không tin rồi!”
Tô Lê bất đắc dĩ: “Cháu thật sự không căng thẳng.”
“Vậy sao cháu cứ túm lấy áo chú không buông?”
Tô Lê: “... Vô thức thôi.”
Cô vội vàng buông góc áo Chu Thanh Dương ra, Chu Thanh Dương kéo quần áo lên mãi, góc áo vẫn nhăn nhúm: “Cháu đấy, đừng căng thẳng, lát nữa chú không thể vào cùng cháu, cháu tự tin lên, chỉ là một trường hợp nhỏ thôi.”
Tô Lê hít sâu mấy hơi, không thể không nói, từ kiếp trước đến giờ cô chưa từng được khen thưởng long trọng như vậy, thật sự có chút hồi hộp. Chuẩn bị tâm lý xong, cô đẩy cửa bước vào.
Phòng họp không lớn, nhưng có hơn mười người ngồi, có người mặc quân phục, có người mặc cảnh phục. Họ đang ngồi nghiêm chỉnh, thấy Tô Lê đi vào, tất cả đều nhìn cô.
Tô Lê: “Chết tiệt! Càng căng thẳng hơn!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play