Đinh Kiến Thiết tức giận quát: “Đồi phong bại tục! Đồi phong bại tục! Còn không mau lôi hai kẻ không biết xấu hổ này ra cho tôi! Mặc quần áo vào cho bọn họ! Còn nữa! Lấy nước tạt cho hai kẻ này tỉnh dậy!”
Hai xô nước lạnh dội xuống, Trương Phương Vân là người tỉnh lại trước. Khi nhìn thấy xung quanh toàn người đang đứng xem náo nhiệt, cô ta hét lên một tiếng, hai tay vô thức che ngực. Đám đông lập tức cười ồ:
“Còn che cái gì nữa? Có gì mà che? Mọi người đã nhìn thấy hết rồi!”
“Phì! Con hồ ly tinh không biết xấu hổ, đã có chồng rồi còn không an phận, còn chạy ra ngoài câu dẫn đàn ông. Hay là chồng cô bất lực?”
“Nói đi cũng phải nói lại, con Trương Phương Vân này tuy xấu xí, nhưng mà làn da trắng trẻo mịn màng thật đấy. Không biết trên giường có sung sướng không nhỉ?”
“Biết thế này, tao đã sớm tìm đến cửa rồi.”
“Thôi đi, còn tìm đến cửa? Không sợ lây bệnh à?”
“Nghe nói mấy năm nay nó ở ngoài, làm cái nghề đấy, giờ không kiếm chác được nữa mới phải mò về.”
“Thật sao? Vậy thì cái thằng Triệu Hàn Tùng kia bị cắm sừng to rồi còn gì?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play