Giấc mơ kết thúc, Tô Lê bừng tỉnh, cô ngồi dậy, xoa xoa cái đầu nặng trĩu, trong lòng rối bời. Giấc mơ quá dài, cô cần thời gian để tiêu hóa hết mọi chuyện:
Thứ nhất: Ở kiếp trước, Triệu Hàn Tùng và Trình Hân Hân đã kết hôn, sinh được một cô con gái, nhưng sau đó cô bé bị Triệu Nhất Y hại chết. Còn Triệu Hàn Tùng, không những ngoại tình, mà còn bao che cho tội ác của con gái. Cuối cùng, Trình Hân Hân trả thù cho con gái, sau đó tự sát.
Thứ hai: Tại sao trong mơ không hề xuất hiện Triệu Nhất Chu? Cậu bé đã đi đâu?
Thứ ba: Không trách Trương Phương Vân lại căm ghét Trình Hân Hân như vậy. Chắc chắn cô ta cho rằng Trình Hân Hân đã cướp mất cơ hội trở thành phu nhân nhà giàu của mình, cho nên sau khi trùng sinh, cô ta mới vội vàng quay về, bám chặt lấy Triệu Hàn Tùng không rời. Đúng là ngu xuẩn, có trùng sinh thì cũng vẫn là kẻ ngu xuẩn như vậy, đầu óc thì chẳng có gì thay đổi.
Không trách ngay từ đầu cô đã có ấn tượng không tốt về Triệu Hàn Tùng và Triệu Nhất Y, linh cảm của cô rất chính xác, hai người bọn họ quả nhiên không phải hạng người tốt lành gì. Chỉ có Triệu Nhất Chu là có vẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Nhưng không biết tại sao cậu bé lại không xuất hiện trong giấc mơ của cô, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Còn về chuyện của Trương Phương Vân và gã Lại Tử kia, Tô Lê phải suy nghĩ thật kỹ, xem phải xử lý bọn họ như thế nào.
Tan làm, Tô Lê vội vàng thu dọn đồ đạc, khóa cửa nhà kho, sau đó chạy thẳng đến nhà Trình Hân Hân. Cô gõ cửa rất lâu, người ra mở cửa là Lý Tiểu Điệp:
“Tiểu Lê đấy à? Có chuyện gì vậy?”
“Hân Hân đâu rồi?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT