Chu Thanh Dương dẫn người về cục cảnh sát, Tô Lê cũng đi theo. Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Chu Thanh Dương, đến cục cảnh sát thì trời đã sáng rõ. Chu Thanh Dương ném mấy người kia vào phòng thẩm vấn trước, sau đó dẫn Tô Lê vào văn phòng của anh ấy. Trước tiên, Chu Thanh Dương gọi điện thoại cho Nhậm Trác, sau khi kết nối, anh ấy và Nhậm Trác giải thích đơn giản tình huống một chút, sau đó Nhậm Trác muốn nói chuyện với Tô Lê.
Tô Lê nhận điện thoại, giọng nói ôn hòa của Nhậm Trác truyền ra từ trong điện thoại: “Tiểu Lê, con sợ rồi chứ? Yên tâm đi, sẽ không còn lần sau nữa, Nhậm Việt đã bị người của cha khống chế, ông ta sẽ không gây bất cứ uy hiếp gì cho con nữa.”
Ồ, động tác của cha nuôi này đúng là nhanh thật, chắc hẳn cũng đã biết Nhậm Việt và vụ án bắt cóc Tiểu An có liên quan đến nhau nhỉ? Cũng tốt, đỡ phải để cô tự mình ra tay. Nhậm Trác lại nói mấy câu quan tâm với Tô Lê, nói còn phải bận việc này, đợi làm xong sẽ dẫn theo An Chi và Tiểu An đến thăm cô, rồi cúp máy.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Lê nhìn Chu Thanh Dương: “Chú Chu, khi nào cháu có thể trở về?”
“Cháu muốn trở về à, bây giờ cũng được, muốn chú đưa cháu về sao?”
Tô Lê uyển chuyển từ chối: “Thôi khỏi, chú Chu, chắc chú còn nhiều việc phải làm, cháu tự về được, hẹn gặp lại chú sau!”
Trở lại trong thôn, Tô Lê vội vàng về nhà, khóa cửa xong thì lập tức chui vào không gian tắm rửa. Lăn lộn trong núi một ngày một đêm, người cô đã sớm lấm lem bụi đất, sắp phát điên lên được.
Tắm rửa sạch sẽ, lau mái tóc ướt sũng bước ra khỏi phòng tắm, cô mới cảm thấy mình sống lại. Theo lời Chu Thanh Dương, lần này cô lập công lớn, Nhâm Trác đang cố gắng giành cho cô phần thưởng lớn hơn. Nhưng vì sự kiện lần này không chỉ liên quan đến ma túy mà còn liên quan đến chính trị, cho nên không thể khen thưởng công khai như lần trước, chỉ có thể tiến hành bí mật, cũng là để bảo vệ sự an toàn cho Tô Lê, tránh cho cô trở thành mục tiêu của một số kẻ có dụng ý khác.
Tô Lê bày tỏ sự đồng tình, vấn đề "ma túy" từ rất lâu trước đến nay vẫn luôn là một chủ đề nhạy cảm. Ở thời hiện đại mà cô đang sống, vô số cảnh sát phòng chống ma túy âm thầm hy sinh, lúc còn sống, để bảo vệ bản thân và gia đình, họ thậm chí không thể tiết lộ nghề nghiệp của mình cho người thân, họ cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp phòng chống ma túy của đất nước.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT