Tô Lê xin nghỉ phép với Đinh Kiến Thiết, ông ấy còn hỏi cô có cần giấy giới thiệu không, Tô Lê xua tay từ chối.
Cô đeo sọt lên lưng, bên trong để một con dao phay lớn, lặng lẽ chuẩn bị từ sân sau đi lên núi. Vừa đi đến chân núi, đã nhìn thấy Triệu Nhất Y đứng ở đó. Tô Lê vốn không thích đứa nhỏ này, không nói gì, định lờ cô bé mà đi thẳng:
“Chị Tô, chị biết không? Mẹ em về rồi, em không phải đứa trẻ không mẹ nữa.” Giọng nói đầy ẩn ý của Triệu Nhất Y từ phía sau truyền đến.
Tô Lê quay người nhìn cô bé, cô bé cũng nhìn Tô Lê: “Chị hối hận rồi sao?”
“Tôi hối hận cái gì?” Tô Lê nhíu mày, cô có linh cảm đứa trẻ này sẽ không nói gì tốt đẹp.
“Chị bỏ lỡ người đàn ông tốt như cha em, về sau sẽ không hối hận sao!”
Tô Lê: “... Hôm nay tôi ra ngoài quên xem lịch, gặp phải đứa trẻ tự tin thái quá rồi.”
“Cha em là người có bản lĩnh như vậy, tương lai nhất định sẽ giàu có. Về sau, mẹ con em sẽ sống những ngày tháng tốt đẹp, chị sẽ hối hận!”
“À, đúng đúng đúng, cha mẹ em đều có bản lĩnh, nếu không thì sao sinh ra được đứa không có não như em. Tôi thật sự hối hận vì đã cứu em trên núi, còn không bằng để em bị heo rừng cắn chết. Nhìn cái bản mặt già của cha em, tôi còn muốn ói. Em mơ tưởng cái gì mà muốn gả cho nhà em làm mẹ kế, hầu hạ đứa con gái vô ơn bạc nghĩa như em với lại người cha què của em? Não tôi chưa bị lừa đá, còn hoạt động tốt lắm. Về nói với tất cả mọi người trong nhà em, sau này bớt đi gây sự với tôi, nếu không tôi thấy một lần đánh một lần, đồ ăn cho em còn không bằng mang cho chó ăn, cút sang một bên, đừng có đến dây dưa với tôi, hôm nay thật xui xẻo.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play