“Con bé này, thật là...”
Ông cụ Nhậm đưa tay dụi mắt, sao tự nhiên thấy cay cay khóe mắt thế này. Thấy mọi người đang nhìn mình, ông vừa lấy tay che mặt vừa quay đi:
“Bụi... Bay vào mắt.”
Cố Thiên Phàm ngồi cạnh ông cụ, nhìn cô gái trên màn hình tivi, rạng rỡ, tự tin, dùng những lời giản dị và chân thành nhất chúc phúc cho Tổ quốc. Khóe mắt, đuôi lông mày anh đều toát lên vẻ dịu dàng, yêu thương.
Cô gái của anh, luôn luôn xuất sắc như vậy. Sinh ra từ nghịch cảnh, nhưng bằng nghị lực của bản thân, cô đã nở rộ thành bông hoa xinh đẹp nhất. Một người con gái như vậy, sao có thể không khiến anh rung động?
Anh thật may mắn khi có được cô.
Kết thúc buổi phỏng vấn, Tô Lê đang định tìm đồng đội để về khách sạn lấy hành lý rồi rời khỏi đây càng sớm càng tốt. Cô không thể nuốt nổi đồ ăn Nhật Bản nữa, cô nhớ quê nhà, nhớ những món ăn Trung Quốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play