Con hẻm im lặng hồi lâu. Tô Lê cúi nhìn Lý Bảo Châu nằm bất động trên mặt đất, đã tắt thở, khẽ cười nhạt:
“Tôi đã nói rồi, tôi không phải người tốt. Thiên Sát Cô Tinh thì sao? Tôi sẽ cho tất cả các người thấy, tôi từng bước giành lấy vinh quang thuộc về mình.”
Rồi cô ngồi xuống, lấy ra một xấp phong bì trong túi Lý Bảo Châu. Mở ra, đó là những lá thư gửi đến các tòa soạn, viết về thân thế của cô, về mối quan hệ với nhà họ Lâm, dùng những lời lẽ bẩn thỉu nhất để bôi nhọ cô.
Thật là vừa ngu vừa độc ác.
Đúng là con gái ngoan của Lý Nhàn Nguyệt, chỉ có điều đến chết cô ta cũng không biết, dù viết bao nhiêu thư thì cũng chẳng tòa soạn nào dám đăng.
Đứng dậy, Tô Lê khẽ vận dị năng, nhìn thân thể Lý Bảo Châu dần bị ngọn lửa xanh lam quỷ dị thiêu rụi, cho đến khi hoàn toàn biến mất, không còn dấu vết.
Trong lòng cô không chút gợn sóng. Lần này cách lần trước cô ra tay hình như cũng không lâu lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT