Câu nói “gieo nhân nào gặt quả nấy” quả thật rất đúng. Trước khi lên sân khấu, Hạng Đông Lâm kiêu ngạo bao nhiêu thì lúc này đứng trên sân khấu anh ta lại hoảng loạn bấy nhiêu. Nhìn thấy điểm số của Tô Lê tăng vùn vụt, những người khác, bao gồm cả anh ta, đều không trả lời được mấy câu, Hạng Đông Lâm lo lắng đến toát mồ hôi hột.
Anh ta thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ Tô Lê đã biết trước đề thi, nếu không thì sao cô có thể trả lời ngay lập tức mà không cần suy nghĩ, ngay sau khi người dẫn chương trình đọc xong câu hỏi?
Nhưng ý nghĩ hoang đường này nhanh chóng bị anh ta bác bỏ, vì người ra đề là giáo viên của trường họ, cho dù có vấn đề về đầu óc thì giáo viên của trường cũng sẽ không tiết lộ đề thi cho người trường khác.
Vậy thì chỉ có thể là kiến thức của Tô Lê đã đạt đến một trình độ khủng khiếp mà người bình thường không thể nào đạt tới, đây là đáp án mà Hạng Đông Lâm không muốn tin nhất, nhưng lại không thể không tin.
“Cuộc thi kiến thức liên trường lần này, giải ba thuộc về thí sinh số sáu, Khản Hi Văn, giải nhì thuộc về thí sinh số hai, Hạng Đông Lâm, và giải nhất thuộc về thí sinh số một, Tô Lê! Chúng ta hãy cùng dành một tràng pháo tay chúc mừng ba bạn thí sinh, mời các bạn lên nhận giải thưởng!”
“Tô Lê, hôm nay tôi mới phát hiện ra cậu ngầu thật đấy! Tuy rằng lúc nãy trên sân khấu tôi không trả lời được mấy câu, nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến lòng ngưỡng mộ của tôi dành cho cậu, nó giống như nước sông cuồn cuộn, không ngừng tuôn chảy…”
“Bớt nịnh hót đi, không trả lời được mấy câu mà còn nói được. Cậu nên nghĩ xem lát nữa về giải thích với thầy thế nào đi thì hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT