Lý Nhàn Nguyệt nghiến răng ken két, nhưng lúc này cũng không thể không nuốt giận vào bụng, bởi vì bọn họ không có chút chứng cứ nào, huống chi bây giờ tay Lâm Bảo Châu cũng không sao, chẳng lẽ chỉ dựa vào miệng lưỡi của mình mà muốn làm gì Tô Lê được sao?
“Tô Lê, đứng lên.”
Trong ánh mắt vừa đồng tình vừa kính nể của những người còn lại, Tô Lê mặt không biến sắc đứng lên, đây đã không biết là lần thứ mấy cô bị gọi lên trả lời câu hỏi trong ngày hôm nay, mỗi một giáo viên đến đây giảng bài đều tỏ ra hứng thú rất lớn với cô, không gọi cô đứng lên năm sáu lần thì không bình thường:
"Đừng căng thẳng, Tô Lê." Vị học giả tóc bạc trắng cười híp mắt đặt viên phấn trên tay vào hộp, phủi bụi phấn trên tay, lúc này mới chậm rãi chắp tay ra sau lưng:
“Hôm nay thầy cũng không làm khó em, em chỉ cần giải bài toán này trên bảng là được.”
Ngay sau đó, vị học giả lại nhìn về phía ba người khác:
“Đừng nói thầy thiên vị chỉ cho mỗi Tô Lê trả lời câu hỏi, các em ai biết làm hoặc muốn thử sức thì cũng có thể lên làm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play