Không biết đã qua bao lâu, Lâm Bảo Châu cảm thấy mình sắp say nắng ngất xỉu thì mới thấy từ xa một chiếc ô tô từ cổng chạy vào. Cô ta lập tức sáng mắt, reo lên:
“Mẹ! Mẹ! Mẹ nhìn kìa! Có người đến rồi!”
Hai mẹ con lập tức phấn chấn tinh thần, vội đặt quà xuống đất, lấy gương nhỏ ra chỉnh trang lại dung nhan:
“Bảo Châu, con sửa soạn lại cho tươm tất đi, lát nữa ra mắt người ta thì đừng rụt rè, phải toát lên phong thái tiểu thư khuê các.”
Lâm Bảo Châu vừa soi gương vừa dặm phấn, vừa nũng nịu: “Con biết rồi, mẹ, con đang làm đây mà.”
Nắng quá gắt, lớp phấn trên mặt bị mồ hôi làm trôi lem luốc, nhìn trong gương cũng thấy hơi ghê, nói gì đến việc mang bộ dạng này đi gặp người ngoài. Lâm Bảo Châu nghĩ thà chết còn hơn.
Vất vả lắm mới trang điểm lại xong, Lâm Bảo Châu lại chỉnh sửa mái tóc ướt đẫm mồ hôi rồi mới nở một nụ cười đã luyện tập trước gương vô số lần. Lý Nhàn Nguyệt nhìn thấy, hài lòng gật đầu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play