Không ngờ Tiền Như lại hất tay Diêm Văn Cường ra, rồi bắt đầu chửi bới anh ta:
“Tôi bảo anh cút, anh có nghe thấy không? Đã nói anh là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cút nhanh lên. Tốt nhất là cút xa tôi ra, nhìn cái mặt anh là tôi muốn ói rồi, trước kia tôi đúng là bị mù mới dây dưa với anh, cút! Cút càng xa càng tốt!”
Tiếp theo là một loạt những lời chửi rủa như phát điên, ngôn từ tục tĩu đến mức những người xung quanh cũng không nghe nổi, dù có thích Tiền Như đến đâu, Diêm Văn Cường cũng không nhịn được nữa, liền tát cô ta một cái:
“Con mẹ nó cô chửi đủ chưa? Cho cô mặt mũi quá rồi đấy, lúc trước tôi đúng là mù mắt mới thích cô. Mỗi lần hết tiền lại đến trước mặt tôi khóc lóc gọi anh Văn Cường ơi không phải là cô sao? Cô tự tính xem cô đã moi của tôi bao nhiêu tiền rồi. Tôi không dám ăn, không dám mặc đều cho cô tiêu tiền, cuối cùng cô đối xử với tôi như vậy đấy à? Đồ tiện nhân không biết xấu hổ!”
“Anh dám đánh tôi, anh dám đánh tôi, anh muốn chết phải không Diêm Văn Cường? Hôm nay tôi xé rách miệng anh!”
Tiền Như bị đánh đến mức phát điên, lao vào cào cấu Diêm Văn Cường. Diêm Văn Cường bị mắng một trận, giờ cũng tỉnh táo lại, nào còn chiều chuộng cô ta nữa, liền túm tóc Tiền Như, tát tới tấp vào mặt cô ta, vừa tát vừa nói:
“Đồ tiện nhân chết tiệt, không biết xấu hổ! Lúc cần thì gọi tôi là anh Văn Cường ơi. Giờ không cần nữa thì muốn đá tôi đi, còn nói tôi là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga đúng không? Cô quên lúc ở trong rừng cây nhỏ, cô cởi đồ trước mặt tôi rồi à? Có cần tôi giúp cô nhớ lại không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play