Tô Lê cũng nhận thấy cách xử lý người của mình cũng dần trở nên ôn hòa hơn. Ví dụ như trường hợp của hai mẹ con Lâm Bảo Châu kia. Mẹ cô ta tên gì nhỉ? Thôi, không quan trọng.
Nếu theo cách xử lý trước đây của cô, hai mẹ con này đã biến mất từ lâu rồi.
Lần này cô đã nhẹ tay với họ như vậy, họ nên biết điều là vừa. Những kẻ bị cô cho rắn ăn trước đây còn chưa kêu ca gì đâu.
Sống trong thời bình đã được vài năm, tính cách của Tô Lê đã trở nên ôn hòa hơn rất nhiều so với lúc mới đến, không còn hở ra là muốn động thủ. Vì vậy, bây giờ cô rất tò mò, liệu có ai đó có thể khiến cô phá giới hay không?
Tốt nhất là đừng có ai dại dột như vậy, nếu không thì sẽ không chỉ đơn giản là cho trăn ăn đâu.
“Tiểu Lê nói đúng. Mỗi lần gặp phải những kẻ không hiểu chuyện, mình chỉ muốn bùng nổ. Thật sự muốn nói chuyện với họ còn khó hơn lên trời.”
“Thật sao? Còn có những chuyện nào ly kỳ hơn những chuyện mình gặp lúc xuống nông thôn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT