Lâm Hoài Viễn vừa tập trung lái xe vừa hỏi với giọng điệu nhẹ nhàng. Lý Nhàn Nguyệt giật mình, tưởng ông đã phát hiện ra điều gì, vội vàng xua tay, giả vờ như không có gì:
“Không... Đương nhiên là không, ông cũng nói rồi, chúng ta là vợ chồng, đã là vợ chồng thì tôi làm sao có bí mật gì với ông được. Tôi chỉ muốn hỏi ông, nếu có một ngày tôi bất đắc dĩ phải nói dối ông, thì ông có tha thứ cho tôi không?”
“Nếu thật sự có ngày đó, mà tôi lại để bà phải bất đắc dĩ nói dối thì chắc chắn tôi đã làm điều gì đó quá đáng, khiến bà phải lựa chọn giấu diếm tôi. Vậy thì chắc chắn là tôi chưa làm tốt, không liên quan gì đến A Nguyệt cả.”
Lâm Hoài Viễn mỉm cười nhẹ nhàng nói ra những lời này. Lý Nhàn Nguyệt nghe mà sững sờ.
Ông, thật sự nghĩ như vậy sao? Cho dù bí mật lớn nhất kia có bị phơi bày trước mặt ông, ông vẫn sẽ nghĩ là do mình chưa làm tốt, mới ép bà ta phải làm như vậy sao?
“A Nguyệt, bà sẽ không thật sự có chuyện gì giấu tôi chứ?”
Lý Nhàn Nguyệt giật mình, theo bản năng phản bác:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play