Lâm Vân Khởi kéo Lâm Vân Thâm đang phẫn nộ lại, lắc đầu ra hiệu cho cậu im lặng. Lâm Vân Thâm bực bội ngậm miệng, hai anh em lặng lẽ lên lầu.
"Còn không phải là mấy đứa ở cùng phòng con sao!" Lâm Bảo Châu đặt mạnh cốc sữa xuống bàn:
“Bọn nó cũng không xem lại mình là cái thá gì. Con chỉ nói vài câu thật mà bọn nó đã mắng con, còn có đứa xô đẩy con nữa. Bây giờ lưng con vẫn còn đau rát đây này mẹ. Mẹ phải đòi lại công bằng cho con, nhất định phải cho bọn nó một bài học!”
“Cái gì? Mấy đứa cùng phòng mắng con, còn đánh con nữa? Để mẹ xem lưng con thế nào!”
Lý Nhàn Nguyệt vội vàng vén áo ngủ của Lâm Bảo Châu lên, nhưng trên lưng cô ta chẳng có gì cả, thậm chí không có một vết xước nào:
“Bảo Châu, lưng con... chẳng có gì cả?”
Dù có muốn nói dối trắng trợn đến đâu thì Lý Nhàn Nguyệt cũng không thể nhìn thấy bất kỳ vết tích nào trên lưng Lâm Bảo Châu. Lâm Bảo Châu cuống lên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play