“À, cô cho rằng tôi ỷ mình học giỏi, là trạng nguyên nên kiêu ngạo, khinh thường người khác? Vậy tại sao cô không tự mình thi đậu trạng nguyên đi? Điểm của cô thấp hơn tôi ba mươi mấy điểm, là cô không muốn điểm cao sao?”
“Cô!”
“Bỏ qua chuyện tôi có kiêu ngạo hay không. Vậy cô nói tại sao nhà trường lại ưu đãi tôi mà không ưu đãi cô? Tất cả những gì tôi có được đều là do tôi nỗ lực đạt được trong kỳ thi. Mọi ưu đãi, đó đều là tôi xứng đáng được hưởng. Bởi vì tôi được mời đến Đại học Bắc Kinh học tập, đó là điều kiện mà nhà trường đưa ra để tôi đến đây. Còn cô?”
Không đợi cô gái đeo kính trả lời, Tô Lê tiếp tục nói:
“Thay vì núp trong góc tối gieo rắc lời độc địa, cô nên tự xem lại bản thân, tại sao cô không thể khiến nhà trường đưa ra những điều kiện hậu hĩnh để mời cô đến học, mà lại đi thắc mắc tại sao người học giỏi lại được đối xử tốt hơn cô? Làm như vậy chỉ khiến cô trông vừa ngu ngốc vừa xấu xa, thật mất mặt.”
“À đúng rồi, tôi nhớ lúc nãy cô còn nói một câu, là thành tích của tôi tốt nhất thời không có nghĩa là tốt mãi, một lần đứng nhất không có nghĩa là lúc nào cũng đứng nhất, phải không?”
Cô gái đeo kính nhìn cô với ánh mắt hận thù: “Tôi nói sai sao? Ai có thể đảm bảo thành tích của mình luôn đứng đầu? Không ai làm được...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT