Không chỉ Tô Lê và Cố Thiên Phàm cảm thấy khó tin, mà ngay cả ông cụ cũng không ăn nổi hạt dưa nữa.
“Vợ à? Vừa nãy em không phải nói với anh như vậy mà? Không phải em nói phải dạy dỗ tên nhóc thối này một trận, dám cả gan bắt cóc con gái chúng ta sao?” Nhậm Trác ngớ người, sao tự nhiên lại thay đổi, thế này chẳng phải làm cho ông kích động hồi nãy trông rất ngốc sao?
“Im miệng ngay cho tôi, lát nữa tôi tính sổ với anh!”
Nhậm Trác bị vợ mắng, không nói gì nữa, ấm ức ngồi sang một bên, nghiến răng nhìn Cố Thiên Phàm với vẻ mặt vô tội: “Tiểu tử cậu cứ chờ đấy, lát nữa anh cũng tính sổ với cậu!”
“Mặc dù lúc đầu mẹ có hơi tức giận, một là tức hai đứa giấu mẹ, hai là tức hai đứa có thể sẽ bị người khác dị nghị. Nhưng nghĩ lại thì thấy sẽ không có vấn đề gì, dù sao thân phận địa vị của hai đứa bây giờ cũng bày ra ở đó rồi, dựa lưng vào cây lớn thì sợ gì chứ?”
Ngừng một chút, bà nói tiếp: “Mẹ cũng thấy hai đứa thật lòng với nhau, mẹ nuôi chỉ mong con được hạnh phúc, không cần con phải làm gì khác, cứ làm theo những gì con muốn là được.”
“Mẹ nuôi, cảm ơn mẹ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play