Sáng sớm hôm sau, Tô Lê và Cố Thiên Phàm dậy thu dọn đồ đạc, lát nữa cha nuôi sẽ đến đón họ ra ga tàu. Dọn dẹp xong xuôi, nhìn căn nhà và sân vắng hoe, Tô Lê ngồi xuống trong chòi nghỉ mát ở sân.
Nhìn sân nhỏ trước kia trồng hoa và rau, sinh động tươi tốt, giờ đã trở nên trơ trụi, trong lòng dâng lên một chút cảm xúc khó tả:
"Sao vậy? Em không nỡ rời khỏi đây sao?" Cố Thiên Phàm nhận ra tâm trạng của cô, dừng tay, đi đến bên cạnh Tô Lê, cúi người nhẹ giọng hỏi.
Tô Lê lắc đầu: “Cũng không phải là không nỡ, chỉ là sống ở đây lâu như vậy, đột nhiên phải rời đi, em vẫn chưa quen. Em suýt quên mất căn nhà này không phải của em, mà là em thuê.”
“Nếu em không nỡ thì chúng ta mua căn nhà này nhé?”
“Đừng, có lẽ cả đời này cũng không quay lại đây nữa, mua nó làm gì? Em chỉ cảm thán một chút thôi, anh mà mua thật thì em sẽ mắng cho một trận đấy. Thôi, nhanh dọn dẹp đi.”
“Được, nghe em hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT