Sau khi ăn sáng xong, Nhậm Thiên Phàm xắn tay áo lên rửa bát, Tô Lê thong thả ngồi uống trà trong sân. Xong việc, Nhậm Thiên Phàm cũng ngồi xuống.
"Thử xem, em pha trà hoa nhài đấy." Tô Lê rót một chén trà đưa cho anh. Nhậm Thiên Phàm không đưa tay nhận chén mà trực tiếp uống cạn chén trà trên tay cô: “Ừm, thơm lắm.”
Sau đó, anh đưa tay vén những sợi tóc mai của Tô Lê ra sau tai, ánh mắt dừng lại trên chiếc trâm gỗ cài trên mái tóc đen của cô: “Lê Lê có biết ý nghĩa của việc một người đàn ông tự tay búi tóc cho người phụ nữ không?”
Tô Lê dĩ nhiên biết, đây là việc chỉ có vợ chồng hoặc người yêu nhau mới làm, người đàn ông búi tóc cho người phụ nữ mình yêu, tương đương với việc hai người chính thức đính ước, nhưng cô cũng muốn trêu chọc Nhậm Thiên Phàm một chút: “Em không biết, hay là anh nói cho em biết ý nghĩa của nó là gì đi?”
"Búi tóc cho em rồi, từ hôm nay trở đi anh chính là người của em, cả đời đi theo em, quấn quýt lấy em, em đi đâu anh sẽ đi đó." Nhậm Thiên Phàm đặt tay lên vai Tô Lê, chậm rãi kéo gần khoảng cách giữa hai người, chóp mũi chạm nhau, hơi thở quấn quýt.
Tô Lê:???? Khoan đã? Câu thoại này của anh hình như hơi sai sai thì phải? Sao lại thành anh là người của em rồi?
“Lê Lê, anh không thể ích kỷ tước đoạt nhân cách độc lập của em. Em mãi mãi là chính em, còn vợ anh chỉ là một trong những thân phận của em thôi. Nhưng anh thì khác, anh nằm mơ cũng muốn trở thành người của em, vì vậy em có nguyện ý cho anh thân phận này không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play