Vốn dĩ Dương Mạn Lệ không hận người nhà họ Lâm lắm, đáng tiếc là chính bọn họ không biết trời cao đất rộng, ngay cả chuyện để con gái bảo bối của bà nuôi con người khác cũng có thể nói ra miệng.
Dương Mạn Lệ từ nhỏ đã cảm thấy mình là người có giáo dục, bà luôn lười để ý đến loại người này. Nhưng sau này bà phát hiện như vậy không được, đối với loại người không biết xấu hổ này, mình càng tốt với họ, họ càng được đà lấn tới.
Sự ôn hòa và thiện lương trước kia đổi lại được gì? Đổi lại sự phản bội của chồng, đổi lại lời nói dối suốt mười mấy năm, đổi lại thái độ khinh thường của đám người nhà họ Lâm đối với Hân Di, cứ như để Hân Di gả cho tên đàn ông bẩn thỉu kia là ban ơn cho cô ấy vậy.
Tại sao chứ? Nếu đã không cần mặt mũi, vậy thì đừng ai mong giữ được thể diện nữa. Từ hôm nay trở đi, Dương Mạn Lệ sẽ vì con gái mình, từ bỏ tất cả sự ôn hòa và thiện lương trước kia, bà sẽ cắn xé như một con thú hoang.
Phải xé nát những kẻ đã làm tổn thương hai mẹ con họ, những kẻ mưu toan giẫm đạp lên họ để trục lợi.
Cha mẹ yêu con, ắt lo lắng cho tương lai của con. Con trai nhà họ Lâm là bảo bối của họ, chẳng lẽ Hân Di không phải là bảo bối mà bà mang nặng đẻ đau mười tháng sinh ra sao? Không coi con gái nhà người ta ra gì, vậy thì bọn họ hãy cùng con trai bảo bối trong lòng họ xuống suối vàng đi!
Còn Tô Lê ở tỉnh Hắc cũng đã biết được ngọn nguồn sự việc. Thư của cô còn chưa kịp gửi đi, Nhậm Thiên Phàm đã gọi điện thoại đến. Lúc Đinh Kiến Thiết đến nhà gọi cô ra nghe điện thoại, Tô Lê vẫn còn đang ngơ ngác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT