“Không phải đâu mẹ, con còn nghe thấy mẹ khóc, nói cha bắt nạt mẹ, con còn muốn qua giúp mẹ, nhưng mà tối qua con buồn ngủ quá, còn chưa kịp mở mắt ra đã ngủ mất... ưm!”
Làm sao có thể để cho cậu nhóc này nói tiếp được, nói nữa là không văn minh rồi! Tô Lê nhanh tay nhét một cái bánh bao nhỏ vào miệng Nhậm Ức An: “Ăn cơm thì ngậm miệng lại, mẹ nói em nằm mơ thì chính là nằm mơ, bánh bao này ngon thật đấy, đúng không Tiểu An?”
Trẻ con dù sao cũng là trẻ con, Tiểu An nhai xong chiếc bánh bao nhỏ trong miệng là quên luôn chuyện vừa rồi. Tô Lê cũng thản nhiên, chuyện này rất bình thường mà! Càng để ý người ta càng ngại, chi bằng nhanh chóng bỏ qua chuyện này đi.
Hơn nữa cô sợ An Chi ngồi đối diện xấu hổ đến mức bốc cháy đến nơi rồi. An Chi quả thật rất xấu hổ, cúi đầu ăn vội vàng hai miếng rồi nói mình no rồi, giống như chạy trốn khỏi bàn ăn:
“Chị, mẹ không ăn nữa sao?”
“Tiểu An ngoan, mẹ ăn no rồi, hai chị em mình ăn hết chỗ này nhé!”
“Vâng ạ ~”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play