Tô Lê "phụt" một tiếng bật cười, ánh đèn đường chiếu xuống, phủ lên người cô một lớp ánh sáng mờ ảo, như thể được bao phủ bởi một bầu không khí lãng mạn.
Nụ cười này của cô khiến Đường Lâm ngẩn người: Em gái thật xinh đẹp! Hắc hắc hắc hắc... Mình thích!
“Hai chị em Đường Lâm và Đường Chiêu rất nghĩa khí, đừng nhìn Đường Chiêu bình thường hay nói năng cợt nhả, nhưng khi cần thiết thì rất đáng tin cậy, là người bạn đáng để kết giao. Còn về phần nhà bác cả bị đuổi ra khỏi nhà, em không cần phải để ý đến bọn họ.”
Sau khi tiễn hai chị em nhà họ Đường, Nhậm Thiên Phàm không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng cô, dịu dàng nói.
“Vừa rồi chị Đường cũng nói với em như vậy, bảo em gặp nhà đó thì nên tránh xa một chút, nhưng mà em cũng không biết mặt mũi bọn họ như thế nào, không biết nên tránh né như thế nào. Nhưng mà kỳ nghỉ của em cũng sắp kết thúc rồi, hai ngày nữa là em phải về rồi, chắc là sẽ không gặp đâu.”
Tô Lê tỏ vẻ đáng tiếc: Tiếc thật, không gặp được loại người này, nếu không mình lại có cái để chơi rồi.”
Nhậm Thiên Phàm trầm ngâm, cô nhóc nói có lý, hay là anh nghĩ cách đuổi cả nhà đó ra khỏi Bắc Kinh, để bọn họ đến nơi cô nhóc không thấy được nữa? Nhưng sao anh càng nhìn càng thấy Tô Lê có vẻ tiếc nuối vì không gặp được nhà đó nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT