Vừa nghe nhắc đến chuyện bị điều động đến Tây Tạng, Đường Chiêu lập tức ủ rũ: “Chị, em là em trai của chị đấy, sao chị lại đâm dao vào tim em thế? Chuyện gì không nói, lại cứ khơi chuyện này lên làm gì?”
"Đâm cho chừa cái tội ăn nói không suy nghĩ đấy. Nếu còn không biết cách ăn nói cho cẩn thận thì về nhà với mẹ em đi!" Đường Lâm trừng mắt nhìn Đường Chiêu, sau đó quay sang Tô Lê, lập tức thay đổi thành một nụ cười dịu dàng, thân thiện:
“Em là Tiểu Lê phải không? Cái tên ngốc này nói năng lúc nào cũng vô ý vô tứ, em đừng để bụng nhé. Sau này cứ gọi chị là chị Đường nhé?”
Tô Lê gật đầu, mỉm cười đáp:
“Chào chị Đường.”
Lúc này, Đường Lâm đã rất tự nhiên, đứng dậy ngồi xuống cạnh Tô Lê. Vừa ngồi xuống, trong lòng cô ấy đã gào thét không ngừng:
Oa! Nhìn gần thế này, da cô ấy còn trắng hơn, đẹp hơn nữa! Mùi hương trên người cô ấy cũng thật dễ chịu! Nhỏ nhắn, xinh xắn quá đi mất! Không được, phải bảo vệ cô em gái ngoan hiền này thật tốt. Sau này trong vòng bán kính mười cây số xung quanh cô ấy, tuyệt đối không cho phép xuất hiện bất kỳ tên côn đồ nào! Nhất định phải như vậy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT