Ông cụ vừa dứt lời, cả căn phòng lập tức trở nên náo nhiệt. Đã lâu không gặp, mọi người đều thoải mái trò chuyện, hỏi han tình hình của nhau. Không khí trong phòng khách vô cùng ấm áp, vui vẻ, đúng là một gia đình hạnh phúc, hòa thuận.
“Nghe nói cháu gái Tiểu Lê của chúng ta đang làm thanh niên tri thức ở tỉnh Hắc à? Đúng là một đứa trẻ ngoan ngoãn, biết hưởng ứng lời kêu gọi của đất nước, tình nguyện đến nông thôn giúp đỡ xây dựng. Không giống như mấy đứa thanh niên xung quanh nhà mợ, vừa nghe thấy cán bộ đến nhà là trốn chui trốn nhủi, có đứa còn khóc lóc om sòm, con trai con đứa gì mà nhát gan thế không biết! Không được một góc của Tiểu Lê nhà chúng ta!”
Vu Tuệ Anh vừa nói vừa kéo ghế ngồi xuống cạnh Tô Lê, đẩy cả Nhậm Ức An đang ngồi bên cạnh cô sang một bên. Bà vừa nắm tay Tô Lê, vừa khen ngợi hết lời.
“Cháu không biết đâu, có một người hàng xóm nhà mợ, thật ngại quá, mợ cũng không muốn nói ra đâu, nhưng mà cậu ta không muốn làm thanh niên tri thức, thế mà lại ép em gái mình đi. Con bé mới có 11 tuổi thôi đấy! Thật là không bằng cầm thú! May mà cha mẹ cậu ta còn biết điều, tự mình đi báo danh cho con trai.”
Ông cụ ngồi bên cạnh nghe thấy vậy, trong lòng vô cùng căm phẫn. Ông sống đã lâu, gặp qua không ít chuyện, nhưng đây là lần đầu tiên ông nghe thấy loại người trơ trẽn, vô liêm sỉ đến vậy.
“Trên đời này lại có loại người như thế sao? Thật là mất mặt đàn ông! May mà cha mẹ cậu ta còn biết điều!”
“Đúng vậy đấy! Sau đó, mấy người cán bộ đến tận nhà, cậu ta vì không muốn đi làm thanh niên tri thức, vậy mà lại định nhảy cửa sổ bỏ chạy! Cuối cùng vẫn bị tóm được, bắt đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT