Tô Lê cứ thế xem đến khi kết thúc, ăn hết một đống lớn hạt dưa mới vỗ tay, dẫn theo quản gia Từ về nhà. Xe từ từ chạy đến trước cửa nhà, Tô Lê vừa bước vào cửa đã thấy Nhậm Thiên Phàm đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sofa:
“Ôi chao, tiểu thư, cuối cùng cô cũng về rồi. Hình như hôm nay tiên sinh uống hơi nhiều, từ lúc về cứ ngồi đó hỏi cô đi đâu, ai nói gì cũng không nhúc nhích! Cô mau lên khuyên ngài ấy đi!”
Má Trương vừa nhìn thấy Tô Lê bước vào cửa, lập tức nghênh đón như nhìn thấy cứu tinh. Tô Lê cởi áo khoác ngoài, nhìn Nhậm Thiên Phàm đang đặt hai tay lên đầu gối, ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, khóe miệng giật giật, không ngờ uống say rồi mà vẫn ngoan như vậy:
“Vậy phiền má Trương đi nấu bát canh giải rượu trước, con lên ngay.”
“Vâng! Có ngay!”
Má Trương vâng dạ rồi lập tức chạy vào bếp. Tô Lê đi đến ngồi xuống bên cạnh Nhậm Thiên Phàm: “Hôm nay anh uống bao nhiêu vậy?”
Lông mi Nhậm Thiên Phàm khẽ run, mím môi thành thật đáp: “Hôm nay uống hơi nhiều, có người cứ chuốc rượu anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT