Cuối cùng, Tô Lê nằm trên giường trằn trọc mãi mà vẫn không ngủ được. Có phải ban ngày ngủ nhiều quá nên bây giờ không ngủ được không?
Trong đầu cô không ngừng hiện lên ánh mắt Nhậm Thiên Phàm nhìn mình, càng nghĩ càng thấy không đúng lắm, tại sao cô lại có cảm giác ánh mắt chú út nhìn mình không giống ánh mắt của người lớn nhìn con nít như vậy?
Hơn nữa, hình như chú út chưa bao giờ tự xưng là chú* trước mặt cô! Tại sao lại như vậy? Tô Lê là cô gái thông minh, chỉ có điều trong chuyện tình cảm lại vô cùng chậm chạp.
*Trong tiếng Trung đều dùng từ 我 có nghĩa là tôi, tớ,... nhưng ở ngữ cảnh quan hệ của nam nữ chính thì mình vẫn để là chú. Còn 小叔 có nghĩa là chú nhỏ. Ý là nam chính từ đầu đến cuối đều xưng là 我 chứ không phải là 小叔.
Đột nhiên, trong đầu Tô Lê hiện lên một hình ảnh, là chú út nắm lấy vai cô, nghiêm túc nói:
“Lê Lê, yêu một người là không cần lý do, điều duy nhất anh có thể giải thích là, nghe theo con tim mách bảo.”
“Trời ạ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT