Chỉ thấy cô gái kia với vẻ mặt không thể tin được nhìn Tô Lê, Tô Lê nhún vai thản nhiên nói: “Không phải cô nói thứ này là của cô sao? Vậy tôi cho cô gọi nó một tiếng, nếu nó đồng ý thì chứng minh là của cô, tôi cho cô luôn!”
“Sao cô không gọi nó một tiếng xem nó có đồng ý với cô hay không!”
“Ôi, cô nói chuyện thật buồn cười! Thứ này hiện tại đang ở trên tay tôi, thứ nhất không có ghi tên cô, thứ hai cô gọi nó, nó cũng không trả lời. Cô nói xem tại sao lại nói thứ này là của cô? Đồ vật trên tay tôi, đó chính là của tôi. Cái khuy măng sét này bao nhiêu tiền? Tôi lấy.”
Nhân viên bán hàng lập tức mỉm cười nhìn Tô Lê: “Một trăm sáu mươi đồng.”
Cô gái kia hống hách nói: “Chờ đã, tôi trả giá gấp đôi, bán cái khuy măng sét này cho tôi!”
Tô Lê và nhân viên bán hàng đều đồng loạt coi như không nghe thấy, sau khi nhân viên bán hàng nhận tiền của Tô Lê xong thì lấy hộp đựng trang sức đóng gói cẩn thận, hai tay đưa cho Tô Lê: “Đây là đồ của cô, mời nhận lấy.”
Xem ra có đôi khi tiểu thuyết cũng không đúng, ví dụ như đi dạo trung tâm thương mại cũng chưa chắc đã gặp phải loại nhân viên bán hàng mắt mọc trên đỉnh đầu, có thể đi làm ở loại địa phương này đều không phải là nhân vật đơn giản gì. Sao có thể vì cô ta bằng lòng bỏ thêm chút tiền, mà bán thứ vốn thuộc về người khác cho cô ta chứ? Đây chẳng phải là tự đập vỡ bát cơm của mình sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play