Nhậm Thiên Phàm chỉ im lặng ngồi nghe hai ông cháu trò chuyện. Thỉnh thoảng anh mới góp chuyện một hai câu, còn phần lớn thời gian là nhìn chằm chằm cô cháu gái Tô Lê, nhìn cô ăn cơm. Hôm nay trông cô khác hẳn mọi ngày, có vẻ đáng yêu hơn hẳn, khiến người ta nhìn cũng thấy ngon miệng.
Anh vừa nói chuyện phiếm với hai ông cháu, vừa để ý xem Tô Lê gắp món nào. Thấy cô gắp món nào nhiều thì lập tức đổi sang phía Tô Lê để cô ăn được nhiều hơn.
Ông cụ Nhậm thấy vậy thì rất hài lòng, không ngờ thằng con trai ngỗ nghịch nhà mình cũng có ngày biết quan tâm đến người khác như vậy! Đúng là như ông đã nói mà! Một cô gái ngoan ngoãn, đáng yêu như vậy thì ai mà không thích cho được?
Nhìn thấy Nhậm Thiên Phàm và Tô Lê ở chung vui vẻ như vậy, thằng con trai này lại còn biết quan tâm đến Tô Lê như thế, ông cụ đương nhiên là vui mừng trong lòng. Nhìn Nhậm Thiên Phàm cũng thấy thuận mắt hơn hẳn, không còn vẻ mặt khó ở, bực bội như mọi khi nữa.
Lúc này, ông cụ Nhậm hoàn toàn không hề nghĩ đến việc cô cháu gái bảo bối mà mình vất vả lắm mới đưa về nhà lại sắp bị một tên sói xám nào đó tha đi mất!
Cuối cùng, khi nhìn thấy Tô Lê đã ăn đến bát cơm thứ sáu, quản gia mới ngộ ra, thì ra đây là lý do khiến tiểu thư có sức khỏe phi thường như vậy! Ăn nhiều như vậy, chẳng trách sao lại khỏe như vậy!
Ông cụ Nhậm thì đã quá quen với việc Tô Lê ăn nhiều, nên không hề lo lắng. Trái lại, Nhậm Thiên Phàm lại lo lắng nhìn Tô Lê, muốn hỏi mà không dám hỏi, sợ cô ăn chưa no nhưng lại sợ cô ăn nhiều quá sẽ bị đầy bụng, lúc đấy lại khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play