Lúc này trong lòng Vu Trạch Dương đang kêu khổ thầm: Biết thế này sáng nay đã hỏi rõ ràng Vương Uyên một chút rồi, bây giờ đúng là bị anh ấy hại chết!
“Tôi không quan tâm! Tôi không quan tâm! Tìm không thấy anh ta, vậy anh đưa tôi đi tìm anh Giang Hoài!”
"Cái đó, vị đồng chí này, hay là để tôi đưa cô đi?" Quan sát từ nãy đến giờ, Tào Trưng cuối cùng cũng quyết định ra tay. Không ngờ vừa đến đã gặp ngay cơ hội tốt như vậy, cái gã Vương Uyên tự xưng là người phụ trách điểm thanh niên tri thức này hóa ra chẳng để tâm gì đến chuyện của mọi người. Vừa hay anh ta có thể nhân cơ hội này lập chút công lao, sau đó đường đường chính chính đá Vương Uyên xuống!
Hơn nữa, nhìn cách ăn mặc của Từ Kiều Kiều này là biết xuất thân không phải dạng vừa, toàn đồ tốt. Nếu anh ta có thể lấy lòng được vị tiểu thư này, chẳng phải là có lợi cho mình sao?
Vì vậy, vừa nhìn thấy tình huống hiện tại, anh ta hiểu rõ đây chính là cơ hội để thể hiện bản thân, vội vàng lên tiếng nhận việc này. Vu Trạch Dương như vớ được phao cứu mạng, vội vàng nói:
"Nếu vị đồng chí này đã nhiệt tình như vậy, vậy chuyện của vị nữ đồng chí này xin nhường lại cho anh. Tôi đột nhiên nhớ ra mình còn chút việc, đi trước đây, đi trước đây." Nói xong liền co giò chạy mất dạng, như thể phía sau có chó sói đang đuổi theo.
Sau khi Tào Trưng nhìn thấy Vu Trạch Dương đã chạy mất, lúc này mới nở một nụ cười tự cho là rất đẹp trai: “Đồng chí Từ, vậy chúng ta xuất phát thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT