"Chú! Sói! Sói kìa!" Phúc Sinh đột nhiên chỉ tay về phía trước, lắp bắp nói.
Đinh Kiến Thiết quay đầu nhìn theo hướng tay Phúc Sinh, chỉ thấy trong bóng tối phía xa xa, nơi ánh đuốc không chiếu tới, thấp thoáng vài đốm sáng xanh lập lòe, đúng là mắt sói!
“Cầm chặt cuốc xẻng trong tay vào, nếu lát nữa có đánh nhau, đánh mất đồ thì chỉ có nước mất mạng!”
Nghe vậy, Phúc Sinh, Thụy Sinh và Trịnh Tử Ngang siết chặt cuốc xẻng trong tay, nhìn chằm chằm vào những đốm sáng xanh trong bóng tối, mồ hôi túa ra, không dám nhúc nhích.
Lũ sói cũng im lặng quan sát bọn họ, dường như đang chờ đợi thời cơ thích hợp nhất để tấn công. Hai bên giằng co, đây là một cuộc chiến tâm lý căng thẳng, ai không chịu đựng được trước sẽ là kẻ thua cuộc.
Cứ thế, hai bên giằng co hồi lâu, đám thanh niên trí thức đứng phía sau bắt đầu đứng ngồi không yên. Trần Minh Châu nức nở hỏi: “Chúng ta sẽ không chết ở đây chứ? Tôi không muốn chết, cha mẹ tôi còn đang chờ tôi về.”
Trịnh Tử Ngang quay lại, an ủi: “Không sao đâu, đừng sợ, chúng ta có đuốc, chúng nó không dám tới gần đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play