Chàng trai trẻ lề mề nửa ngày không chịu nhúc nhích, mãi đến khi bị giục, anh ta mới ngập ngừng mở miệng: “Đội trưởng, tôi đi cứu cô ta cũng được, nhưng mọi người phải làm chứng cho tôi, tôi chỉ là muốn cứu người, đừng để cô ta tỉnh lại rồi lại vu oan giá họa cho tôi, như vậy mẹ tôi sẽ đánh chết tôi mất. Tôi còn chưa lấy vợ, danh tiếng trong sạch này không thể bị hủy hoại trong tay cô ta.”
Đội trưởng tức giận bật cười, giơ chân đạp anh ta một cái: “Thằng nhóc, lằng nhằng cái gì, còn không mau chóng xuống dưới cứu người cho tôi, lo bò trắng răng à! Ở đây nhiều người nhìn như vậy! Danh dự của cậu không mất được đâu!”
Có được lời hứa chắc chắn, chàng trai trẻ lúc này mới vui vẻ buộc dây thừng rồi xuống cứu người, vất vả lắm mới đưa được Tô Mộng lên, lúc này họ mới phát hiện hóa ra là lúc ngã xuống, gáy của Tô Mộng đập mạnh vào một hòn đá nhọn, trực tiếp rách một lỗ lớn bằng nắm tay.
Thầy lang trong làng đến cầm máu, băng bó vết thương, sau đó lắc đầu với vẻ mặt nghiêm trọng: “E là không sống nổi hai ngày nữa!”
Mọi người làm một chiếc cáng đơn giản, cứ như vậy khiêng Tô Mộng về làng, vừa vào làng đã đụng phải bà vợ béo ú của kế toán, nhìn thấy Tô Mộng nằm trên cáng giống như nhìn thấy kẻ thù giết cha, "Á!" một tiếng xông tới, bắt đầu đánh đập Tô Mộng đang hôn mê bất tỉnh: “Con khốn nạn! Tao cho mày đi lăng loàng khắp nơi này! Tao cho mày đi quyến rũ đàn ông khắp nơi này! Dám quyến rũ chồng của bà mày! Mày cũng không thỏi xem bà mày là ai! Xem bà mày có đánh chết con hồ ly tinh nhà mày không!”
Vợ của Chu Vĩ Đức - kế toán đội sản xuất là Ân Hồng Mai, cao một mét bảy sáu, nặng hơn hai trăm cân, cao lớn thô kệch, miệng rộng mày rậm, dáng vẻ hung dữ, trong làng không có người đàn ông nào đánh lại bà ta, đi trong thôn một vòng có thể dọa khóc một đám trẻ con. Lúc này, đôi bàn tay to như cái quạt ba tiêu của bà ta đang không ngừng dán lên mặt Tô Mộng, chẳng mấy chốc Tô Mộng đã phải chịu đựng mấy chục cái tát. Không chỉ mặt nhanh chóng sưng lên, hai khóe miệng cũng bị đánh cho chảy máu, nứt toác.
Hai người khiêng cáng càng không dám động đậy, sợ đến mức sắp khóc, sợ rằng nếu mình động đậy một chút khiến bà cô này không vui, vậy thì giây tiếp theo cái tát này sẽ giáng xuống đầu mình. Lúc này, những người bị Ân Hồng Mai đột nhiên xông tới dọa choáng váng, bị đội trưởng quát lớn một tiếng: “Còn đứng ngây ra đó làm gì! Còn không mau tới giúp tôi ngăn bà ta lại!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT