“Tôi thấy cậu nói thế là còn nhẹ nhàng đấy. Nói như cậu là còn khen anh ta. Theo tôi thấy, anh ta đúng là đầu óc có vấn đề, không thì cũng bị úng nước rồi, không phải là kẻ điên thì là gì?”
Lúc này, vị giáo sư lớn tuổi mới mỉm cười lên tiếng: “Đồng chí này, cậu thi không tốt nên nhất thời cảm thấy khó chịu, tôi rất hiểu tâm trạng của cậu. Nhưng mà, con người sống trên đời, điều quan trọng nhất là phải biết tự lượng sức mình. Trước khi nói chuyện thì nên suy nghĩ kỹ càng, bản thân kém cỏi hơn người khác, lại không chịu tìm nguyên nhân từ bản thân. Cậu xem, đáng lẽ ra chỉ có ba chúng tôi biết cậu thi trượt, bây giờ thì tất cả mọi người đều biết rồi, còn biết cả trình độ của cậu nữa. Tôi nói này, cậu mới là người mất mặt đấy.”
Lời nói của vị giáo sư lớn tuổi vừa dứt, cả hội trường cười ồ lên. Lưu Minh Khải tức giận đến mức muốn nổ tung, anh ta hét lớn: “A a a a a!!! Các người đúng là quá đáng!”
Hét xong, Lưu Minh Khải liền dùng sức đẩy những người xung quanh ra, chạy thẳng một mạch ra ngoài.
Người bị Lưu Minh Khải xô ngã chính là Trương Tư Vũ. Cô ấy suýt chút nữa thì ngã sấp mặt, may mà có người đứng cạnh nhanh tay đỡ lấy.
“Người gì đâu mà!”
Trương Tư Vũ vỗ vỗ ngực, vẻ mặt bất mãn nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play