Viết xong, Tô Lê mặc kệ hai người đó nằm đó, còn mình thì đi trước.
Lúc Trương Triêu Quý bị dội cho một thùng nước đá tỉnh lại, gã phát hiện mình đang bị trói chặt trên một chiếc bàn lạnh ngắt, toàn thân không thể động đậy:
"Ai đó! Kẻ nào to gan dám trói tao!" Trương Triêu Quý gào khan cả giọng nhưng đáp lại gã chỉ là một mảng im lặng.
Trương Triêu Quý tức giận, gào lên: “Mày... mày có biết tao là ai không hả! Tao khuyên mày nên thức thời một chút, thả tao ra ngay! Nếu không, đợi tao ra ngoài mày sẽ biết tay tao!”
Trong bóng tối, một giọng nữ trong trẻo vang lên: “Trương Triêu Quý, sinh năm 1940, năm 1970 lên làm chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng của thị trấn Bạch Sa. Ông dẫn theo đám người kia với lũ người Nhật năm xưa có khác gì nhau đâu? Đều là bọn cướp bóc, giết người như nhau cả. Để tôi nhớ xem nào, ba năm trước, vụ án diệt môn nhà họ Trương ở đại đội sản xuất Thanh Sơn có liên quan đến ông phải không?”
Nghe tiếng nói, Trương Triêu Quý khó khăn quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng động, gã thấy Tô Lê đang ngồi trong bóng tối, chỉ có thể nhìn thấy từ cổ trở xuống, cả khuôn mặt khuất trong bóng tối không nhìn rõ.
“Cô... cô là ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play