Trong không gian, Tô Lê âm thầm giơ ngón tay cái với Triệu Kim Hoa: “Chuẩn!”
Lưu Mỹ Cầm cười lạnh một tiếng: “Hừ! Có tiền cho em trai bà, không có tiền tìm thầy thuốc cho cha chồng tôi đúng không? Lần này tôi bỏ qua, lần sau mà còn dám đưa tiền cho ông ta nữa, tôi sẽ đập nát cái nhà này, sau đó đưa con trai về nhà mẹ đẻ, tôi sẽ ly hôn với con trai bà!” Nói xong, cô ta xoay người đi ra ngoài, đóng sầm cửa lại.
“Vậy em, em về trước đây.”
Triệu Kim Hoa mệt mỏi dựa vào đầu giường, xua tay: “Đi đi, cút nhanh lên! Lăn lộn cả đêm, em không mệt chị cũng mệt chết rồi.”
Sau khi Triệu Kiến Dân rời đi, Triệu Kim Hoa nhanh chóng dựa vào đầu giường ngáy o o.
Tô Lê: Bà không phải là ngủ thật đấy chứ? Mười nghìn tệ kia không cần nữa à? Tôi sống hai đời rồi mà chưa từng thấy nhà ai như nhà bà, mười nghìn tệ cứ thế mà bỏ qua à? Hay là bà cảm thấy trong sân nhà bà còn đồ nên thiếu mười nghìn tệ cũng không sao? Được rồi, cuộc sống khổ sở của các người còn ở phía sau đấy!
Tuy tối qua đã ở nhà họ Trương xem kịch rất lâu, nhưng hôm nay Tô Lê vẫn dậy từ rất sớm, bởi vì hôm nay cô phải vào thị trấn làm một việc lớn: thay trời hành đạo, đi tìm Trương Triêu Quý. Ăn sáng xong, thay quần áo, Tô Lê đạp xe đạp thong dong đi về phía thị trấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT