Tô Lê đang ở trong không gian, thu tay lại, cười ha hả.
Tốt lắm! Quả nhiên là muốn cái gì được cái đó! Không ngờ, còn có thể đổ vấy cho Triệu Kim Hoa, cảm ơn bà nhé!
“Bà còn dám nói bà không nói dối! Bị sét đánh là đúng rồi đấy, Triệu Kim Hoa, bà đúng là to gan thật! Hơn một vạn đồng, bà nói đưa là đưa! Sao bà không chết quách đi cho rồi? Cả ngày chỉ biết lo cho cái thằng em trai vô dụng nhà bà, bà muốn bức chết chúng tôi mới hả hả? Đi! Bây giờ đi với tôi đến nhà Triệu Kiến Dân, đòi lại số tiền đó cho tôi. Nếu không đòi được, thì bà đừng có vác mặt về đây nữa! Để cho cái thằng em trai tốt của bà nuôi bà lúc tuổi già đấy!”
Nói xong, Trương Phong kéo Triệu Kim Hoa đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra từ dưới đất dậy, lôi bà ta đi ra ngoài. Vừa đi đến cửa, Lưu Mỹ Cầm đã đá tung cửa xông vào, suýt chút nữa đập vào mặt Trương Phong và Triệu Kim Hoa, khiến hai người sợ đến mức chết đứng.
Lưu Mỹ Cầm bước vào phòng, lạnh lùng nhìn hai người họ: “Tiền gì?”
Thôi xong, trong lòng Trương Phong thầm kêu khổ, nhưng ông ta vẫn cố gắng cười nói, đánh trống lảng: “Ha ha! Con dâu, con nghe nhầm rồi, mẹ con đang nói mớ đấy!”
“Cha, ông đừng có gọi tôi là con dâu. Ông coi tôi là con dâu thật sao? Ông coi tôi là con ngốc đấy à! Nói mớ mà Triệu Kim Hoa có thể biến thành như vậy sao? Hai người còn muốn giấu diếm tôi, tôi đã nghe thấy hết rồi! Trương Triêu Quý không chỉ đưa cho hai người một số tiền lớn, mà mẹ còn đưa số tiền đó cho Triệu Kiến Dân, có đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT