Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa thể hành động thiếu suy nghĩ, ngày mai cứ đến nghe lén xem sao, biết đâu sẽ có thu hoạch. Nghĩ vậy, Tô Lê rảo bước nhanh hơn, không lâu sau đã về đến nhà, cô rửa mặt mũi qua loa rồi đi ngủ.
Tối hôm sau, Tô Lê lại mặc bộ đồ đêm, lặng lẽ ra khỏi nhà, đi đến bức tường phía sau nhà họ Trương. Để đảm bảo an toàn tuyệt đối, Tô Lê không vội vàng trèo tường, bởi vì trong nhà họ Trương vẫn còn một căn phòng sáng đèn.
Tô Lê suy nghĩ một chút, quyết định vào không gian, điều khiển không gian xuyên qua hai bức tường, vào căn phòng sáng đèn kia. Cô phát hiện ra đây là phòng của Trương Phong và Triệu Kim Hoa.
Lý do căn phòng vẫn sáng đèn vào đêm khuya là vì Triệu Kim Hoa đang ngồi đếm tiền:
"Sáu, bảy, tám, chín, mười! Ông già, tôi đếm không sai chứ? Chỗ này có mười cọc tiền, một cọc mười tờ đấy!" Giọng Triệu Kim Hoa tuy nhỏ, nhưng vẫn lộ rõ vẻ phấn khích. Vì bà ta không biết đếm nhiều, số lớn nhất bà ta biết là mười, nên chỉ có thể đếm đến mười rồi lại vòng lại, bà ta đã đếm mấy đêm liền mới đếm xong.
"Không sai, không sai, bà đếm mấy đêm rồi, còn chưa đủ à?" Trương Phong sốt ruột, gõ gõ cái tẩu thuốc bên cạnh giường: “Không phải chỉ là một nghìn đồng thôi sao, bà như chưa từng thấy tiền bao giờ vậy? Trong hòm gỗ của bà còn nhiều hơn thế kia mà?”
Triệu Kim Hoa vừa chậm rãi bước xuống giường, dời mấy viên gạch ở chân giường ra, lấy từ trong đó ra một chiếc hòm gỗ nhỏ, mở ra. Tô Lê giật mình, trong hòm toàn là tiền, còn nhiều hơn cả số tiền mà Tô Chí Quốc giấu. Xem ra nhà họ Trương này không đơn giản!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT