Vừa nghĩ như vậy, cô ta vừa định ngẩng đầu lên lườm Tô Lê đang đi phía trước, không ngờ lại bắt gặp ánh mắt khinh thường của Tô Lê. Chung Dao giật mình, tim như ngừng đập trong giây lát. Ngay sau đó, cô ta thấy Tô Lê nở nụ cười mỉa mai, Chung Dao đứng chôn chân tại chỗ. Còn Tô Lê đã quay đầu lại, khoác vai Trình Hân Hân và Lý Tiểu Điệp, chậm rãi bước đi.
Cô? Cô đang khinh thường mình sao?
Tô Lê: Ôi chao! Tôi thể hiện rõ ràng như vậy mà cô mới nhận ra à? Đầu óc của cô còn chậm hơn cả Giang Hoài đấy!
Tô Lê đáng ghét! Trong lòng Chung Dao tràn đầy lửa giận, cô dựa vào cái gì mà khinh thường cô ta chứ? Chẳng qua là do cô may mắn đầu thai vào gia đình tốt, có cha mẹ tốt, cho dù là vậy, thì cô chẳng phải cũng phải cuống cuồng xuống nông thôn hay sao? Biết đâu được, trong nhà cô cũng có anh trai, em trai, cha mẹ cô không nỡ để con trai xuống nông thôn, cho dù có cưng chiều cô đến đâu thì cũng chỉ có thể đẩy cô xuống đây thôi? Nếu cô ta mà có gia thế tốt như vậy, chắc chắn cô ta sẽ còn xuất sắc hơn cả Tô Lê!
Nguyên chủ của thân thể này đã âm thầm đi đầu thai lên tiếng: Này, cô có muốn phúc phần này hay không? Muốn thì tôi nhường cho!
Tô Lê: Đừng nói nữa, cô đừng nói nữa, xét trên phương diện nào đó, thì cô ta cũng đoán đúng đấy!
Nguyên chủ: … Cảm ơn cô nhé, chuyện này không nhắc đến nữa cũng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play