Hành động nhỏ của hai người lọt vào mắt Tô Lê, cô nàng che miệng cười trộm. Trịnh Quế Phương thấy Tô Lê đang nháy mắt ra hiệu với bọn họ, mặt bà ấy lập tức đỏ bừng, bà ấy lại oán trách đánh vào người Đinh Kiến Thiết một cái rồi nói: “Đều tại ông, về nhà tôi sẽ tính sổ với ông.”
Đinh Kiến Thiết ngược lại cũng chẳng ngại ngùng gì, cười với Tô Lê một cái, sau đó đi theo Chu Thanh Dương lên xe, cố ý ngồi cạnh ông cụ Ngô, hai chiếc đèn dầu có thể soi sáng đường rõ hơn một chút.
Họ đi lên đường núi, vừa rẽ qua một khúc cua, Tô Lê đã lặng lẽ đi ra từ chỗ rẽ, cô thả Thiên Bá trong không gian ra, xoa đầu nó, dặn dò:
“Thiên Bá à, nuôi hổ ngàn ngày, dùng hổ một giờ, tuy ta chưa nuôi mi được một nghìn ngày, nhưng chị đối xử với mi rất tốt. Giờ đến lúc cần mi rồi đấy, mi nhìn thấy chiếc xe bò đằng trước không? Nhiệm vụ hôm nay của mi là bảo vệ bọn họ, mi cứ đi theo sau là được, đừng đến gần quá, nếu không sẽ dọa bọn họ sợ đấy.”
Nói xong, cô lấy từ trong không gian ra một ít nước linh tuyền cho Thiên Bá uống. Cô phát hiện từ sau khi uống nước suối linh tuyền, Thiên Bá như được khai sáng, cô nói gì nó cũng hiểu, lại càng có linh tính hơn. Tô Lê hơi lo lắng, không biết cứ uống nữa thì có ngày nó nói được tiếng người, rồi biến thành người hay không.
Thấy Thiên Bá uống xong nước linh tuyền, dụi đầu vào người Tô Lê ra vẻ thích thú, cô lại nói tiếp: “Hoàn thành nhiệm vụ cho tốt, tối mai ta thưởng cho mi một con gà quay.”
Mắt Thiên Bá sáng rực lên, ngay sau đó nhanh như chớp lao ra khỏi người Tô Lê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play