Sau khi huấn luyện xong, Tô Lê rắc thêm một chút muối cho Thiên Bá rồi đưa phần ức gà luộc cho nó. Thiên Bá ngậm một miếng, rồi ngẩng đầu nhìn Tô Lê với vẻ khó tin: “Tôi vất vả cả buổi trời, cô cho tôi ăn cái này á? Miếng thịt nhạt thếch này thì ăn thế nào?”
Tô Lê dường như nhìn thấu suy nghĩ của nó qua biểu cảm: “Có cái ăn là tốt lắm rồi, còn kén chọn. Nhìn lại mi xem, trước kia sờ chỗ nào cũng thấy cơ bắp cuồn cuộn, giờ thì sao, toàn mỡ là mỡ, còn không mau ăn đi. Không ăn thì thôi, nhịn đói luôn đi!”
Thiên Bá chỉ đành cúi đầu gặm miếng thịt nhạt nhẽo, trong lòng ấm ức không thôi, phàn nàn ‘Sao mà khó ăn thế này? Trước đây nó đâu sống những ngày tháng khổ sở thế này đâu cơ chứ, không chịu nổi nữa!’
Thấy Thiên Bá có vẻ không vui, Tô Lê cảm thấy cần phải đổi cách khích lệ nó, phải khiến nó tự nguyện hành động mới được. Cô vỗ vỗ đầu Thiên Bá, bắt đầu vẽ ra một tương lai tươi sáng:
“Thiên Bá, mi thử nghĩ xem, đợi đến lúc mi giảm cân thành công, mi sẽ là chúa sơn lâm oai phong lẫm liệt nhất vùng. Đến lúc đó, lũ hổ cái ở các ngọn núi lân cận sẽ tranh nhau sinh con cho mi đấy!”
Mắt Thiên Bá sáng rực, Tô Lê nhìn thấy thế thì mừng thầm: "Có vẻ có tác dụng rồi! Cố lên nào!" Miệng lưỡi càng thêm dẻo quẹo:
“Chờ mi giảm cân xong, rèn luyện thành một thân thể cường tráng, cũng là lúc tìm đối tượng kết đôi sinh con rồi, mi cũng lớn rồi mà. Đến lúc đó, ta sẽ tìm cho mi con hổ cái đẹp nhất vùng, đảm bảo mi sẽ ưng ý, mi thấy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play