Tô Lê treo số quần áo đó vào tủ, cất số còn lại vào không gian. Dù sao thì để bên ngoài cô cũng không biết ăn lúc nào, đến lúc hỏng thì phí. Dọn dẹp đồ đạc xong, cô lại dọn dẹp nhà cửa một lượt. Nhìn căn nhà sạch sẽ, gọn gàng, tâm trạng cô càng thêm vui vẻ.
Cùng lúc đó, Trịnh Tử Ngang đang đi dạo trong thôn. Anh chặn Trình Hân Hân lại: “Chào đồng chí, cô cũng là thanh niên tri thức xuống nông thôn hả? Tôi muốn hỏi cô có biết thanh niên tri thức Tô Lê ở đâu không?”
Trình Hân Hân ngây người hai giây: “Anh tìm cô ấy có việc gì?”
“À, tôi có mấy câu muốn nói với cô ấy. Vừa rồi tôi đến điểm thanh niên tri thức nhưng không thấy cô ấy, không biết có phải cô ấy đã chuyển ra ngoài ở riêng không.”
Đầu óc Trình Hân Hân lóe sáng, cô ấy xoay người, co chân chạy: "Không biết! Không biết! Không biết!" Trịnh Tử Ngang còn chưa kịp nói gì thì cô ấy đã chạy biến mất.
"Kỳ lạ thật, tôi cũng đâu phải người xấu, chạy cái gì chứ?" Trịnh Tử Ngang gãi đầu, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
“Tiểu Lê! Tiểu Lê!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT