Xe bò chậm rãi về đến đại đội Thanh Sơn. Trên đường đi, Trịnh Tử Ngang mấy lần muốn bắt chuyện với Tô Lê, nhưng nhìn thấy cô nhắm mắt, vẻ mặt thản nhiên.
Anh thấy lần đầu gặp mặt đã vội vàng bắt chuyện với nữ đồng chí như vậy thì có phần bất lịch sự nên thôi. Xe bò vừa dừng lại, Tô Lê đã vội vàng nhảy xuống. Lúc lên xe, Trịnh Tử Ngang đã để ý thấy túi của Tô Lê không nhỏ, vội vàng nói: “Đồng chí, túi này trông nặng quá, để tôi giúp cô.”
Tô Lê còn chưa kịp từ chối, Trịnh Tử Ngang đã đặt tay lên túi, dùng sức, ơ, không nhúc nhích. Anh thử tăng thêm lực, túi vẫn không hề nhúc nhích, không khí có chút ngại ngùng.
"Ơ, hay là để tôi tự xách, chút đồ này không cần phiền anh đâu, tôi tự xách được." Tô Lê thấy mặt Trịnh Tử Ngang đỏ bừng, nói cũng không nên lời, vội vàng lên tiếng, xách túi lên vai. Ngay sau đó, đôi chân nhỏ thoăn thoắt như bánh xe lửa, nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
Trịnh Tử Ngang: "..." Có phải anh có vấn đề gì không?
Nhìn theo hướng Tô Lê đã đi khuất, Trịnh Tử Ngang lần đầu tiên trong đời nghi ngờ bản thân đến vậy.
Vì sao Tô Lê lại vội vàng như vậy? Bởi vì cô cảm nhận được dị năng trong cơ thể đang rất bất ổn. Dựa theo kinh nghiệm trước đây, dị năng của cô chắc sắp đột phá rồi. Trên đường đi cô vẫn luôn cố gắng kiềm chế dị năng, sợ bản thân đột phá ngay trên xe. Nếu để người khác nhìn thấy cảnh cô cả người phát sáng thì sẽ dọa chết họ mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play