Nam Thiên Hy  quen thuộc mọi ngõ ngách Nam phủ, một đường đi thẳng đến viện của Lão thái thái. Lúc cả đám người đến nơi thì trong phòng đã truyền ra không ít tiếng cười đùa như chuông bạc, lại xen kẽ vài tiếng cười trầm thấp của nam nhân.
Tôn Quy trông thấy người đứng canh giữ ở cửa là muội muội tốt của mình Hà mẹ- cánh tay đắc lực của Lão thái thái, vội vàng tiến đến: “Ai ui, Hà muội muội, đã lâu không gặp nha.
Hôm nay khanh quân mang theo các vị thiếu gia ở Cung phủ đến vấn an Lão thái thái, xin muội vào bẩm báo một tiếng”
. Hà mẹ trông thấy Nam Thiên Hy  sau lưng Tôn Quy, hai mắt đột nhiên sáng bừng, bà lễ phép  hành lễ với Nam Thiên Hy  rồi mới cười nói: “Tam thiếu gia  trở về Lão phu nhân nhất định rất vui, Cung Đại thiếu gia cũng đang ở bên trong, Lão phu nhân trông thấy hắn còn đang hỏi Tam thiếu gia đâu cơ mà.
Tam thiếu gia mau theo nô tì, Lão phu nhân dặn người đến thì không cần bẩm báo”.
Nam Thiên Hy  khách sáo cười, cầm tay Cung Thiên Bảo  theo sau là đám người Cung Nguyệt Quang  chậm rãi vào trong.
Bên trong chính viện không quá lớn nhưng đồ đạc bày biện khéo léo tinh xảo, lại toàn là đồ ngự ban, rèm lụa Giang Châu, đồ gỗ Vũ Châu, hương liệu dùng chính là hương liệu tiến cống của Mục quốc, hàng năm chỉ có mười hộp,Nam gia được Hoàng đế đặc cách ban thưởng hai hộp.
Tất cả từng chi tiết nhỏ trong phòng đều là đồ đắt tiền. Hà mẹ vén rèm cho đám người Nam Thiên Hy, giọng nói chưa vào trong đã cất lên: “Lão phu nhân, người xem ai đến đây này”.
Cung Thiên Bảo nãy giờ đầu luôn cúi, khi vào trong phòng liền ngẩng đầu nhìn về chủ vị bên trên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play