Chiều hôm qua,Linh Hư-nô tài thân cận của Đông Phương Khuynh đưa đến cho Cung Thiên Bảo tấm thiếp mời của Thương Kiều Tân. Nhìn nét chữ trên đó- cái nét chữ mà cả đời trước y đã hao tâm tổn trí ghi nhớ, học thuộc, tập viết theo, để có thể trở thành tâm phúc của gã,Cung Thiên Bảo tâm trạng tuột dốc không phanh.
Đời trước Cung Thiên Bảo vì Thương Kiều Tân đánh đổi nhiều như thế, gã thật sự không hề thương tiếc y một chút nào sao? Dung mạo của y, tự tôn của y, gia đình của y, hài tử của y. Mọi thứ của y đều không tiếc cho gã, nhưng tại sao, tại sao gã lại nhẫn tâm với y như vậy?
Nhưng cảm giác cửa sổ phòng đột nhiên mở ra, theo đó cả thân thể rơi vào một vòng ôm rắn chắc, chóp mũi ngửi được mùi hương thanh lãnh như băng tuyết ngàn năm đầy quen thuộc, Cung Thiên Bảo bỗng chốc cảm thấy thật uất ức.
Y xoay người, ôm lấy vòng eo săn chắc của nam tử, dụi đầu vào ngực nam tử, im lặng không lên tiếng. Thương Hàn Phong cũng im lặng, chỉ một mực dịu dàng vuốt ve mái tóc đen dài của y.
"Huynh chắc hẳn cũng biết Thương Kiều Tân gửi bái thiếp cho ta đi?", một lúc sau Cung Thiên Bảo mới cất lời.
Trong đôi đồng tử màu hổ phách xoẹt qua tia chán ghét khi nghe cái tên đó, song Thương Hàn Phong không biểu hiện lên mặt, vẫn luôn là bộ dáng không mặn không nhạt:
"Huyết Ninh có tra qua,đệ tính cùng hắn ta gặp mặt sao?".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT