Tuy muốn thay Cung Thiên Hàn khiến Đông Phương Khuynh  chịu một chút đau đớn, nhưng nhìn y đau khổ như vậy, Cung Thiên Bảo vẫn là mềm lòng. 
Y nghiêng đầu nhìn con chim sơn ca đậu trên mạn thuyền, đợi cho Đông Phương Khuynh bình tĩnh trở lại, mới lại nói tiếp:
"Cảm giác đau khổ đó, ca có phải cũng chẳng thích đúng không? Thế tại sao ca lại làm thế với ca ca của ta? Huynh ấy đã làm gì tổn thương ca sao, Khuynh ca ca ?".
Đông Phương Khuynh mở lớn mắt, không ngờ Cung Thiên Bảo cũng biết rồi. Thì ra hôm nay y đến là thay Cung Thiên Hàn khởi binh vấn tội, y(Đông Phương Khuynh) thật là khờ, vậy mà vẫn còn hy vọng. Chỉ là hy vọng điều gì,y (Đông Phương Khuynh) cũng không biết rõ.
"Ta không có. Ta cũng sẽ sớm gả vào hoàng thất, tiếp xúc nhiều với huynh ấy sẽ không tốt cho thanh danh của ta", Đông Phương Khuynh tự tìm lấy cớ cho mình, nhưng mỗi lời y(Đông Phương Khuynh) nói đều là sự thật.
Y đã sớm không còn là thiếu gia thế gia chẳng biết gì hết rồi. Nay y mang trên mình sự nghiệp của hai ca ca, mang trên mình công cuộc chấn vững cơ đồ gia tộc. Phụ thân đã vì huynh đệ bọn họ mà hy sinh nhiều như thế, y làm sao dám mơ mộng hảo huyền một tương lai hạnh phúc khi hai ca ca vẫn đang lặn ngụp trong quan trường đầy khổ sở? 
Y là Thái tử quân tương lai, là Hoàng quân điện hạ đời kế tiếp, y không có cách nào cùng Cung Thiên Hàn  một chỗ cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play