Mấy ngày qua tiết trời dần trở lạnh, gió lạnh thổi mỗi lúc một mạnh hơn, vốn là người sợ lạnh, trời chưa vào đông mà Cung Thiên Bảo lại nhiễm phong hàn. 
Cung Thiên Bảo có chút sốt nhẹ, sáng sớm ngoài thỉnh an Nam Thiên Hy một chút thì vẫn luôn ở trong phòng. 
Lạc Kỷ giữ cổ tay Cung Thiên Bảo, bắt mạch cho y. Ở bên cạnh Lạc Nhật không ngừng hỏi:
“Thế nào? Thiếu gia bệnh có nặng không?”.
Thấy ấn đường Lạc Kỷ vốn cau lại nhưng lúc này lại nhẹ nhàng giãn ra, Cung Thiên Bảo mới cười nói:
“Không có gì đâu, chắc là bị nhiễm phong hàn một chút”.
Đời trước cũng như đời này, mỗi khi mùa thu đến y sẽ phải ít nhất mắc hai lần phong hàn, sau đó đến mùa đông lại càng trầm trọng, chỉ thiếu chút đem cả tẩm phòng đốt lên mới thấy ấm áp. Bệnh nhiều như vậy, y sớm đã thành quen, cũng sớm đã biết mình bị cái gì, nhưng Lạc Nhật vẫn luôn lo lắng là y gạt y(Lạc Nhật), cứ một mực bắt Lạc Kỷ bắt mạch cho y,ykhông thể làm gì hơn đành phải đưa tay ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play